Đừng cố níu những điều xa tầm với Mây của trời hãy để gió cuốn đi ” Đã quên đi một con bé ngốc nghếch và trẻ con là em rồi phải không anh? Chợt thấy buồn khi nhận ra điều ấy trong giọng nói thân thuộc khi xưa của anh nhưng nay đã không còn cảm xúc dành cho em nữa kỉ niệm lại đang thổn thức ùa về và không thôi khứa sâu vào vết cắt chưa lành trong trái tim em nước mắt vẫn rơi, ánh mặt trời sao mãi chưa trở về nâng góc tối trong em đứng dậy