Yêu trong mùa gió

Cuối cùng, Tuấn cũng bỏ cô đi. Đi, là đi thật, không phải sáng đi chiều về như những ngày trước đó. Cô khẽ vươn vai, nhưng rụt phắt lại. Chợt nhớ rằng trời đã chuyển đông, bờ môi khô nứt bỗng cười khúc khích. Lạnh, chưa chào hỏi da thịt, đã đến gõ cửa tiềm thức mất rồi. Cô kéo chăn cao đến cằm, mắt lim dim lại, mường tượng vài thứ ấm áp cho bớt trống trải. Vài tia sáng mỏng xuyên qua những lỗ hổng bé xíu trên mái, vạch ra đám bụi cũ kỹ trên quỹ đạo, mờ hồ.

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
272    23    1    30-11-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.