Mỗi lần nghe câu hát “Gió đưa cây cải về trời. Rau răm ở lại ”, tôi hơi quạu, ông bà mình quá hiền lành đi, thí dụ có bị phụ phàng, thì cũng có chanh chua, hằn học một tí, “Gió đưa thằng quỷ sứ về thành. Để tui ở lại chành ành đắng cay”. Đau, tức vậy mà trách cứ nhẹ hều Dường như người ta vẫn yêu, đến mức không thể giận dổi, nặng lời. Và mình thì chưa bao giở yêu ai đến như vậy?!!!.