Chị không thể hiểu được đâu! - Châu nghẹn ngào bảo tôi thế. Tôi dịu dàng an ủi Châu. Chị hiểu. Chị hiểu em ạ. Cho nên chị rất thương em, nhưng. - Tôi chẳng biết nói "nhưng" thế nào bây giờ? Châu và tôi lớn lên trong cùng ngôi nhà này. Đó là hai phòng của một căn nhà lớn. Gia đình tôi và gia đình Châu, kẻ trước người sau, mỗi nhà mua một bên.