Cô lên lớp thông báo bận họp cho cả lớp nghỉ tiết đầu ngồi tại lớp, tiết sau học bình thường, cả lớp reo ầm lên sung sướng, tôi cũng cười toe, chợt nhớ bài văn với ngôn từ mượt mà,".mỗi lần bệnh không đi học được, mất bài, tôi tiếc ngẫn ngơ, thương trường nhớ lớp.", " Thương" đám bạn nhiều chuyện với những trò nghịch ngợm thì có chứ tiếc bài thì tôi chắc một điều là " không!" .