Mấy ngày nay Khánh đi học về là ngồi bần thần nhìn ra ngoài cửa sổ mặc dù nơi đó chẳng có gì để anh ngắm nghía ngoài một bãi đất trống. Anh trầm tư không hé miệng trò chuyện bất kỳ ai trong nhà kể cả thằng em út của anh là đứa bé mà anh cưng nhất trên đời. - Anh hai làm gì đó? Tiếng thằng út léo nhéo bên tai làm Khánh bừng tỉnh, Anh vội bế thằng bé mới 8 tuổi lên khẽ đáp: - Ơ. đâu có. mẹ đâu? .