Đêm. Gió lạnh từng cơn thổi qua vai làm nó rùng mình. Căn phòng lặng im khóa chặt, đủ để có một khoảng không yên tĩnh bao trùm lấy nó. Cửa sổ vẫn còn mở. Gió lạnh từng cơn ùa qua khung cửa, tràn vào. Tê tái. Nó nhìn vô hồn vào khoảng không tĩnh mịch trước mặt, chỉ có những cây nhãn đang oằn cong, hất những tán lá xấu xí xuống sân mà thôi. Nó khóc. Òa vỡ