Mở cửa cho Tâm với dáng vẻ sợ hãi, khuôn mặt trắng xanh hok còn giọt máu, bà giúp việc khó nhọc nói với Tâm từng chữ: -Cô đến đúng lúc quá cô chủ cô chủ lại lên cơn r ồ i tôi . Tôi sợ quá . -Hay là gọi bác sĩ đến. -Trước trước . đây ông chủ cũng đã làm vậy nhưng vô ích thôi. -Vậy phải làm sao bây giờ? -Chỉ còn cách chịu đựng, .chờ cho cô chủ qua cơn điên dại. -Chị ấy như thế bao lâu rồi? -Ba bốn bữa nay cô chủ rất hung dữ, hằn học với.