Nhìn mưa rơi tí tách Hoàng Vũ xôn xao chi lạ. Cậu đã học suốt buổi chiều và bây giờ thư giãn bằng cách ngắm mưa rơi nhớ nụ cười hồn nhiên của Hoàng Oanh. Con nhỏ không đẹp như Kim Hiên, không duyên dáng như Quỳnh nhưng lại dễ thương và rất đỗi nhồn nhiên. Có tiếng mẹ gọi: - Vũ ơi con có điện thoại. Như Quỳnh gọi đấy. - Mẹ nói con không có nhà. - Con ra trả lời điện thoại cho bạn đi. .