Những đám mây bắt đầu ánh lên một màu hồng huyền hoặc đằng chân trời tây. Thằng bé thôi ngẩng đầu nhìn đăm đăm về hướng xa xăm ấy. Hoàng hôn vẫn chậm rãi buông màn. Thằng bé không cảm thấy cái nặng nề của hoàng hôn đè lên người nó như mọi ngày. Nó thấy nhẹ nhõm. Như một sự kì diệu khó tả. Nó quay lưng bước đi. Để lại đằng sau một dãi đê dài vô tận và tất cả những gì trên đó dần chìm vào giấc ngủ. Giấc ngủ của một ngày tàn .