Ngoài việc mang trong mình những ức chế đô thị đến độ bỏ phố lên rừng tìm nơi ở ẩn trong. vài ngày xả “xì-trét”, tôi còn đến với Cúc Phương với nhiều lý lẽ riêng của một cuộc khám phá thực sự. Cái không gian rừng của vùng thượng du Bắc bộ lần này mang dấu ấn riêng. Hẳn là khác cái cảm giác hoang dại của rừng Tây Nguyên hay Tây Bắc. Cúc Phương ám ảnh tôi bởi cái sâu thẳm và sự đe doạ của những khối đá vôi ngẫu hứng, những chất liệu đã từng gây.