- Đi ra, không tôi kêu lên bây giờ! - Em Bảy, em Bảy. Tôi cảm thương em Bảy lắm. - Tôi kêu, buông ra không? Bầu Thanh Long như người đang khát một cái gì ghê lắm. Y có sá gì một tiếng kêu. Bỗng nhiên y rít lên một tiếng, hai hàm răng y xuýt xoa. Trong lúc nguy nan, đào Bảy Phi đã cắn nghiến vào tay y. Giờ thì bầu Thanh Long không gọi tiếng "em Bảy" ngọt ngào nữa. Y chửi: