Khi mẹ khóc

Tôi không học giỏi mà còn ngang bướng. Là con gái phải ngoan hiền dịu dàng, còn tôi cứ ngỗ nghịch như một thằng con trai. Không biết bao lần mẹ phải lên trường nói xin lỗi với thầy cô thay tôi. Sao ngày đó tôi hư thế, sao ngày đó tôi ngốc thật? đến bây giờ tôi vẫn tự hỏi. Nhiều lúc tôi biết mình sai , nhưng câu xin lỗi sao khó nói quá. tôi nhớ như in có một lần , tôi trốn học đi chơi cùng bạn bè. Thầy cô gọi điện về nhà báo cho.

Bấm vào đây để xem trước nội dung
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.