“Em đi về đây”. Em bước đi và bỏ lại anh ở cái nơi quen thuộc mà hai đứa từng có những kỷ niệm thật vui với nhau. Đó có lẽ là buổi tối cuối cùng hai chúng ta ngồi gần nhau và nghe nhau nói. Sau hơn ba tháng, không cười với nhau như ngày xưa, không nhìn nhau bằng ánh mắt quen thuộc của ngày xưa, em và anh lại ngồi cạnh nhau và nói cười. Một buổi tối sau cơn mưa lớn tưởng chừng không dứt, cơn mưa bất chợt khiến em nghĩ ông trời chắc không.