Tôi đang chăm chú ngồi làm bài tập mà cô Hải vừa cho thì tự dưng một tờ giấy nho nhỏ cuộn tròn bay vèo lên bàn làm tôi giựt mình đánh thót một cái. Đón lấy mảnh giấy, tôi ngơ ngác nhìn quanh thì nhỏ Trân bên cạnh đã hối thúc: - Mở ra coi lè lẹ mậy! Của đám con Duyên đó. Từ phía dãy bàn bên kia, Duyên và Hạnh cũng đang chớp mắt lia lịa với tôi. Một cái, hai cái, ba cái, bốn cái, . mười hai cái. A, tín hiệu của báo động khẩn.