Trả Gió Cho Trời

Điệp vừa dọn bàn định đóng cửa thì Huy ào tới như một cơn lốc. Những ngọn đèn bất giác chao nhòe một thoáng rồi sáng bùng lên. Chết nỗi, khuya khoắt thế này, anh ấy còn đến làm gì? Không để ý đến vẻ lúng túng của Điệp, Huy thản nhiên kéo ghế ngồi, lườm lườm về phía ánh trăng đang cúi nhìn anh qua song cửa sổ. Điệp mang ra đặt trước mặt Huy một chai rượu trắng bé tí, một đôi đũa tre gác lên chiếc đĩa con đựng dưa kiệu trắng, một chén mắm ớt vừa.

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.