Giữa làn sương mờ ảo, Thuý thấy một đoàn người lúc ẩn lúc hiện, tất cả đều khoác lên mình một chiếc áo đen dài từ đầu đến chân, những gương mặt nửa quen nửa lạ, những đôi mắt nhìn chằm chặp vào Thuý như muốn ăn tươi nuốt sống, cô sợ quá đờ người ra không biết phải làm gì, tay chân như bị đóng băng, mồ hôi rịn ra ướt áo