Tuấn và Trang quen nhau được hai năm, trải qua nhiều khó khăn mới được hai gia đình cho phép. Lần đầu tiên hai người đi chơi xa nhưng Tuấn có ngờ đâu đây cũng là lần cuối cùng đi chơi chung của hai đứa. -Wa! Gió ở đây mát quá Tuấn nhỉ! – Trang mỉm cười thật tươi rồi dang rộng đôi tay đón cơn gió trong lành. -Ừ! Mát thật! - Tuấn nhìn Trang díp mắt cười. -Tuấn! nhìn kìa mặt trời xuống biển đẹp wá! -Trang chạy lại níu tay áo Tuấn reo lên như một đứa.