Đám giỗ đông vui nên nội cười tươi lắm!Tôi ngồi đó,ngay góc nhà nơi mà 7 năm trước tôi đã ngồi chết lặng,chẳng một lần dám nhìn lên di ảnh vì sợ mình sẽ khóc không thể nào dứt tôi ngồi có thể nhìn được bao quát khung cảnh buổi lễ tiên cũng rôm rả lăng xăng với cái ngày mà cách đây vài năm họ cũng lăng xăng như thế,nhưng tâm trạng thì khác hơn