Bác ơi, bác làm ơn bơm giùm con bánh xe này. Tôi uể oải dắt con ngựa sắt bị thương của mình đến chỗ vá ép xe đạp, nằm ở sát ven đường. Người đàn ông tuổi chừng trung niên ngước lên nhìn tôi, nét mặt cau có. Vợ ông ta lại gần quan sát “bé xe” xẹp lép và kết luận: -Nó bị bể bánh rồi! -Vậy vá lâu không dì? Người đàn bà không trả lời, mắt hướng chằm chằm vào tôi, tỏ vẻ khó chịu. “Quái lạ! Mình có nói gì sai đâu nhỉ?”, tôi nghĩ thầm. “Chắc tại dì tuổi.