Tháng Năm, đếm gót chân trần giữa phố Cô vẫn thường hay bảo "Rồi mùa sẽ qua, rồi lòng người sẽ lắng". Vậy thì lắng chưa? Ừ, có lẽ một ít, không nhiều. khi mọi thứ đã qua, khi điềm nhiên nhìn tất cả bằng ánh mắt bình thường nhất, nỗi xót xa nào rồi cũng dịu vợi bởi mùa. Với cô thì chẳng có gì là mãi mãi cả, nhưng cô tin, từ ngày nào bước chân giữa phố vướng bụi đỏ, ngã tư đèn không còn làm dậy lên những cái chau mày khó chịu, phố thênh thang,.