4 giờ sáng, tôi đến bến xe Miền Tây, từ đây tôi đi thêm một chuyến xe nữa để về Cai Lậy. Chưa rời khỏi thành phố Hồ Chí Minh, vừa đến bến xe, nghe những chất giọng quen thuộc là thấy đã đi được nửa đường về nhà. Những người lạ dễ dàng bắt chuyện với nhau. Tôi thích nghe “ké” chuyện của họ. Mỗi khi gặp chuyện buồn tôi lại tự nhủ, rồi một ngày tôi sẽ kể lại nỗi đau đó một cách bình thản như những người lạ ở đây. .