Chờ chiếc xe chở các vị khách đã lăn bánh, Thông mới lại gần Vân, nháy mắt: - Cà phê chứ? - Em đang quá chừng việc đây. Đâu rảnh như mấy ông đạo diễn! - Thì em còn cả đời để bận mà? Đi, xuống căngtin uống ly nước rồi về làm tiếp. - Không, kề cà là không kịp. Mai phải duyệt kịch bản “Kêu tài trợ” rồi. - Thì thôi Làm việc túi bụi vậy coi chừng ế đấy cô em ạ! Tiếng ạ kéo dài của Thông như học trò tiểu học trước cô giáo cũng.