Em bậm môi giậm chân quay đi. Chiều thứ bảy ai lại hẹn người yêu ở sân vận động bao giờ? Vậy mà, chiều em cũng đến nhưng không dại gì đi đúng giờ. Em bước đi chầm chậm dưới hàng hoa vàng rợp bóng. Những cánh hoa vàng ươm rơi lả tả lên tóc, lên tay em, từng chùm hoa vàng rực như những chùm hoa nắng.