Duyên kêu lên: -Eo ơi, ghê lắm! Kha trấn an cô bé: -Gì mà ghê, nó có cắn ai bao giờ đâu! -Nhưng cũng có ai nuôi nó bao giờ đâu? -Sao không? Nhà nào mà không đầy thằn lằn trên tường? -Nhưng chả ai nuôi trong hộp như anh bảo đâu? -Vì người ta không cần nó như mình. Duyên ngần ngừ: -Nhưng Duyên sợ nó lắm! -Nhưng nhưng hoài. Vậy là nhỏ không thương bố nữa rồi