Nỗi đau diệu vợi

Tôi bình tĩnh đọc thư anh một lần nữa, câu cuối cùng vẫn là cú sốc nặng nề với tôi: "Anh chúc em dồi dào sức khỏe, vững vàng lên để vượt qua sự thật phũ phàng này". Nhưng anh ơi làm sao tôi gượng nổi, khi không còn một chút gì để gọi là hy vọng mong manh.

Bấm vào đây để xem trước nội dung
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.