Khoan khoan chân bước lên voi, Thương cha nhớ mẹ, quan đòi phải đi. Kể từ ngày mộ lính đi Tây, Tiền Tây em không chuộng, Bạc Tây em không màng. Ở nhà cơm hẩm, muối rang Bữa ăn có thiếp có chàng vẫn vui. Anh đi bỏ mẹ ai nuôi, Con thơ nó khóc ngùi ngùi thảm chưa