Chiều chiều ra đứng gốc cây (2) Trông trời trời quạnh, trông mây mây buồn 2. Chiều chiều ra đứng Hải Vân Chim kêu ghềnh đá gẫm thân thêm buồn Buồn riêng rồi lại tủi thầm Hai tay áo vải ướt đầm cả hai 3. Chiều chiều ra cửa ngó xuôi, Ngó không thấy mẹ, ngùi ngùi nhớ thương