Con cò trắng bệch như vôi Đừng nông nổi nữa, đừng lời nguyệt hoa Ví dù muốn đẹp đôi ta Đừng như cánh bướm quanh hoa đầu mùa Đừng vê thuốc đừng bỏ bùa Đừng như chú tiểu ở chùa Thiều Quang Đừng thắm nhạt, đừng đa đoan Nên duyên thì phượng với loan một lời Giặc kia vằng vặc giữa giời Giăng ai soi tỏ lòng người nầy cho