Ngó lên trời, trời trong lại trắng Ngó xuống nước, nước trắng lại trong Anh thương em chắc dạ bền lòng Lỡ duyên chịu lỡ, đóng cửa phòng đợi anh. 2. Ngó lên trời, trời trong lại trắng (2) Ngó xuống nước, nước trắng lại trong, Gái như em chắc dạ bền lòng, Lỡ duyên thì em chịu, đóng cửa loan phòng đợi anh.