Thằng Tần ngồi bệt trước hành lang, hai khuỷu tay chống lên đầu gối, hai bàn tay bưng lấy cằm. Trên cằm một chút là đôi mắt. Đôi mắt đó lúc này đang nhìn xa xăm. Đó là tư thế của một nhà thơ. Cuộc đời thằng Tần rồi sẽ liên quan đến chuyện thơ phú, nhưng chuyện đó sau này mới xảy ra. Còn bây giờ thì nó chỉ trông giống nhà thơ thôi.