Ai đem con sáo sang sông, Để cho con sáo sổ lồng nó bay. Ai làm cho bướm lìa hoa, Cho chim xanh nỡ bay qua vườn hồng. Ai đi muôn dặm non sông, Để ai chất chứa sầu đong vơi đầy. Ai xin anh lấy được mình, Để anh vun xới ruộng tình cho xanh. Ai xin mình lấy được anh, Bõ công bác mẹ sinh thành ra em. Anh đi đường ấy xa xa, Để em ôm bóng trăng tà năm canh. Nước non một gánh chung tình, Nhớ ai ai có nhớ mình hay chăng? .