Các ngành sinh thái học (ecologies) cũ đã tắc trách có cái nhìn hạn hẹp trong các khái niệm không gian và thời gian, những giả định theo thuyết chức năng và đặc tính phi chính trị của chúng. Gác sang một bên những giả định theo thuyết chức năng và sự nhấn mạnh lên tình trạng ngưng trệ (của con người) [(homeo)stasis], “ngành nhân học sinh thái mới” được đặt ở điểm giao của các hệ thống toàn cầu, quốc gia, khu vực và địa phương, nó nhau nghiên cứu kết quả của sự tương tác ở các cấp.