Em muốn hét thật to, muốn khóc thật lớn nhưng dường như em không còn như xưa nữa. Em bây giờ chỉ thích im lặng ngồi một mình viết và viết như điên những con chữ bằng cảm xúc. Cho nó chạm mạch vỡ tan. Để thấy được hình hài giọt nước mắt đang nhỏ chạm vào nỗi đau. Vì đời cơ bản là buồn.