ừ trước đến nay, nghệ thuật vẫn hoạt động theo hình dạng kim tự tháp, nghĩa là ở mọi lúc mọi nơi có một vài đỉnh núi, còn lại là thân núi và chân núi. Không có thân và chân thì cũng chẳng có ngọn, nhưng lịch sử nghệ thuật vốn là một thứ bất công, nó chỉ kể đến ngọn mà dường như không đả động đến chân.