Trong nghệ thuật Phật giáo, buổi đầu không chủ trương lập tượng, Đức Phật được thờ phụng chủ yếu dưới hình ảnh bánh xe pháp luân hay chiếc ngai. Đến thế kỷ I, Phật giáo đại thừa mới cho thờ ngẫu tượng và dùng nghệ thuật tạo hình để truyền bá đạo Phật.