Sau này những khi về Hà Nội tôi thường thăm Hội và mỗi lần gặp ông ông lại cười hóm hỉnh: “Kin lẩu á”. Có lần ông cùng các họa sĩ Trần Thức, Huỳnh Văn Gấm lên Thái Nguyên công tác với Bảo tàng Việt Bắc, đến thăm tôi ông cùng đoàn chọn tranh của tôi về triển lãm dân tộc tại Hà Nội. gặp nhau ông luôn đòi xem tranh và nhắc lại thời gian ông sống ở Tây Bắc