Như thường lệ, chúng tôi ngồi bên nhau chiều cuối tuần ngắm mặt trời rơi trong một quán nước rất thơ mộng ven hồ. Đôi khi chẳng nói với nhau được nửa câu,chỉ nhìn nhau, nắm tay nhau và hiểu tất cả những gì muốn nói. Nhưng hôm nay Nguyên như có điều gì đó không yên, trông anh bồn chồn, đôi lúc liếc nhanh vào đồng hồ.