Ngỡ như là

Em bước ra đi giữa cơn mưa chiều vội vã. Để mặt anh đứng một mình trơ trọi đưa mắt nhìn theo. Để anh cứ gào rát cổ gọi tên em át cả tiếng mưa rơi. Vậy mà em vẫn cứ đi, vẫn lặng thinh chìm dần trong màn mưa. Vì em sợ đối diện với hiện thực, với anh, với các con và với cả cơn bão lòng của chính mình.

Bấm vào đây để xem trước nội dung
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
154    77    1    29-04-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.