Anh đã phải mất một thời gian dài, quá lâu để lấy lại thăng bằng khi em nói xa anh. Anh đã thử đặt mình vào nhiều vị trí, để hiểu vì sao em không ở bên anh nữa. Nhưng thứ duy nhất anh nhận được từ em luôn là một ánh mắt bình thản, một cái mím môi nhẹ, một giọng cười hồn nhiên: em không có anh thì vẫn hạnh phúc cơ mà!