Một màu đen bao trùm trong căn phòng nhỏ. Gió tạt từng cơn mạnh cắt da cắt thịt, thổi lùa vào khung của sổ, hất tung tấm rèm của màu trắng muốt bay trong gió. Nhẹ nhàng đu đưa tấm rèm nhảy múa theo điệu hát cổ dân ca. Vọng lại trong veo tiếng mưa tí tách, bỗng chốc gió thổi mạnh đưa mưa vào phòng. Lạnh. Ướt. Mưa và nước mắt. Cô sợ cái cảm giác này, cái cảm giác cô đơn. .- Anh đến đây đi, em rất sợ. - Em sao thế, đợi anh chút, anh đến ngay.