Tôi run rẩy ngồi xuống giường, xấp hình trong tay rơi vung vãi xuống nệm, khẽ đưa hai bàn tay lên ôm lấy mặt, tôi thật không muốn tin vào những gì mình vừa nhìn thấy trong xấp hình. Ai đó gửi xấp hình cho tôi, đã cố tình sắp xếp theo thứ tự như một cuốn film, đầu tiên là tấm hình Văn ôm một người đàn bà bước vào khách sạn, tiếp theo là họ đứng trước quầy tiếp tân để lấy chìa khóa nhận phòng, rồi họ đứng trước cửa phòng ngủ chờ Văn mở cửa để.