“Này cô, cô ơi, cuối bến rồi, xuống thôi!” Chung khẽ lay vai người con gái ngồi ở hàng ghế cuối. Cô nàng đang tựa đầu vào cửa kính ngủ ngon lành. Cô gái khẽ cựa mình, nhưng vẫn tiếp tục ngủ. Chung phải lay tới lần thứ ba mới chịu mở mắt. “Ơ, a, đây là đâu?” “Cuối bến rồi chứ đâu, xuống thôi.” Chung khẽ nói, rồi khoác balo lên vai, bước xuống bậc thềm về phía cửa ra. Cô gái dường như giờ mới tỉnh ngủ và nhận ra sự thật xung quanh, cuống cuồng đi về phía Chung