Truyện ngắn Dốc

Con dốc hẹp nhỏ vào ngày mưa trông u buồn não ruột. Tôi nhấc đôi chân nặng nề đặt chân xuống mặt đất nhão nhoẹt, cố vượt qua những vũng nước nhỏ. Mưa vẫn như trút xuống chiếc ô xám xanh của tôi, cánh tay tôi mỏi nhừ và như không thể cầm chiếc ô này thêm giây nào nữa. Tôi cố gồng người, nhích nhẹ cánh tay đang từ từ tê mỏi của mình, như không phải tay tôi vậy.

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
24    18    1    27-11-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.