Nó bần thần nhìn vào tấm gương trên tường. Trong ấy có một khuôn mặt, một khuôn mặt xa lạ, lạnh lẽo, vô hồn, phờ phạc cùng đôi mắt hơi quầng. Mái tóc vàng mới làm nay đã rối tung. Đó chẳng phải của ai khác mà là của chính nó. Nó giơ bàn tay lên sờ vào má, hình bóng trong gương cũng làm theo. Nó đã là ai thế này? Câu hỏi ấy xuất hiện bên trong đầu nó, nở bung ra thành cả ngàn câu hỏi làm đầu nó như muốn vỡ tung. Nó đã là.