Thời buổi này mà tìm một người đàn ông biết giã trầu thì còn khó hơn tìm thiên thạch. Vậy mà tôi lại có một người đàn ông biết giã trầu. Không phải tôi tìm kiếm mà có lẽ đó là trời cho tôi. Anh đi dép râu, đội mũ cối, mặc bộ quần áo lính đã bạc màu, người Hà Nội gọi đó là mốt “quân khu”. Anh xin đi nhờ xe tôi ở đoạn gần ga Giáp Bát.