Chiều Đà Nẵng cơn giông đến bất chợt, em nép mình dưới tán bằng lăng, xoay tròn chiếc ô nhỏ màu lam nhạt trong tay. Cơn gió hoang dại lướt trên tán cây, hất tung từng đám lá xanh, cuốn đi những cánh bằng lăng mỏng manh rồi treo chúng lơ lửng giữa không trung màu xám. Em kéo áo khoác, túm lại mớ tóc lòa xòa rồi nắm chặt chiếc ô cố giằng co với sức mạnh vô thường của cơn gió.