Chạm vào yêu thương

Em nhớ anh Sau câu nói của tôi là 1 thoáng im lặng . Sự im lặng đến ngột ngạt. Cuối cùng anh là người lên tiếng trước, có chút ngập ngừng: _ Anh nghĩ .chúng ta không nên như vậy _Em biết- tôi thở hắt ra- nhưng em không kiềm chế được, em xin lỗi _Uhm, không sao đâu Nhận thấy cuộc nói chuyện đã trở nên ngại ngùng tôi chủ động tạm biệt dù vẫn muốn được nghe giọng nói của anh thêm 1 chút nữa: _ Cũng muộn rồi, anh đi ngủ đi. Bye anh .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.