Vì cái giọng văn nhí nhố và không "đứng đắn” nên tôi ít khi viết về gia đình, nơi đối với tôi là sự thiêng liêng và cao quý nhất. Từ những bước chân chập chững mẹ dìu tôi đi cho đến những khó khăn trong hiện tại, gia đình là nơi luôn dang rộng vòng tay đón tôi về ngay cả khi tôi không còn là gì, ngay cả khi trong đầu tôi chỉ toàn là sự bế tắc.