AI người tri âm P2

Quãng 8 giờ , trời đã tối đậm nơi thành phố Hòn Ngọc Viễn Đông, tôi đứng ngay đầu con ngõ lối vào chợ Phú Nhuận trên đoạn đường Cách Mạng 1-11 gần cầu Công Lý | Tác Giả Lã Mộng Thường AI NGƯỜI TRI ÂM CHƯƠNG II uãng tám giờ trời đã tối đậm nơi thành phố Hòn Ngọc Viễn Đông tôi đứng nơi đầu con ngõ lối vào chợ Phú Nhuận trên đoạn đầu đường Cách Mạng 1 - 11 gần cầu Công Lý nồng nặc mùi thành phố hoa lệ này đón một chiếc xe ôm xe Honda nhận chở người trong thành phố về khu Ông Tạ để ngủ nhờ nơi nhà một người bạn dạy cùng trường. Giàn đèn hai bên đường nơi các cửa hiệu dọc theo đã được bật lên soi sáng cho khách bộ hành và các loại xe qua lại. Tôi đưa tay vẫy theo thói quen khi nhìn thấy đèn của một chiếc Honda chẳng cần biết có phải xe ôm hay không. Cũng là một sự không ngờ chiếc xe dừng lại và chủ xe nhận chở thuê. Sau khi định đoạt giá cả tôi leo lên phía sau và bắt đầu gợi chuyện cùng bác tài cho qua thời giờ chờ xuống vùng Bắc Hải khu gần Ông Tạ nơi nhà một người bạn. Đường từ chợ Phú Nhuận dọc theo đại lộ Cách Mạng một đoạn ngắn rồi rẽ sang một đường nhỏ nào đó để vượt qua Thoại Ngọc Hầu tới Phạm Hồng Thái và đi ngược về phía Ngã Sáu là lối ngắn nhất bác tài xe ôm không đi vì nguy hiểm bởi phải qua hãng xe Lambro khu hay có cướp giựt xe Honda và thường thì những kẻ xấu số bị đánh thập tử nhất sinh. Ông chở tôi dọc theo đường Cách Mạng tới Lăng Cha Cả và ngược Phạm Hồng Thái đi lên. Đại lộ Cách Mạng vào buổi tối thưa xe đường rộng và phẳng nên cũng đem lại cho tôi chút thoải mái khi nghĩ tới sự khó khăn bởi chen lấn lúc nộp đơn đại học trong ngày. - Bác làm nghề này có khá không Không biết tên ông là gì mà tôi cũng chẳng cần biết tên tôi chỉ muốn nói chuyện cho qua thì giờ nên dùng tiếng bác. - Tôi đâu có làm nghề xe ôm. Dạo này thất nghiệp mỗi tháng tôi chỉ chạy vài cuốc đủ tiền mua bánh thuốc lào sáu trăm. Vì tiện có cái xe nên tôi chạy hơn nữa bánh thuốc lào lại gần hết tôi vừa mang xe ra chạy một cuốc từ chợ Phú Nhuận đến đầu đường Công Lý đang định về nhà thì gặp anh chứ chạy xe ôm có phải là nghề của tôi đâu nên nào biết. Chả nói giấu gì bà xã tôi đi làm cũng đủ ăn nên tôi không cần phải chạy xẹ. Ngày hôm nay đưa con

Bấm vào đây để xem trước nội dung
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.